36 Một hôm, có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dng bữa với mình. Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn. 37 Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. 38 Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.
39 Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: "Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào: một người tội lỗi!" 40 Đức Giê-su lên tiếng bảo ông: "Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông!" Ông ấy thưa: "Dạ, xin Thầy cứ nói." 41 Đức Giê-su nói: "Một chủ nợ kia có hai con nợ: một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục. 42 Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn?" 43 Ông Si-môn đáp: "Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn." Đức Giê-su bảo: "Ông xét đúng lắm."
44 Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn: "Ông thấy người phụ nữ này chứ? Tôi vào nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. 45 Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi. 46 Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi. 47 Vì thế, tôi nói cho ông hay: tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít." 48 Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ: "Tội của chị đã được tha rồi." 49 Bấy giờ những người đồng bàn cô liền nghĩ bụng: "Ông này là ai mà lại tha được tội?" 50 Nhưng Đức Giê-su nói với người phụ nữ: "Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an."
Đứng trước mặt Chúa Giê-su là một phụ nữ tội lôĩ , cả thành đều biết .
Tin và tìm đến Chúa ,nhưng ý thức thân phận tội lỗi , gặp Chúa chị chỉ biết khóc , những giọt nước mắt ăn năn nhiều đến nỗi làm ướt chân Chúa
.Như một đầy tớ .Không ! hơn cả một đầy tớ , tự nguyện là một nô lệ , chị lâý tóc mình mà lau , rồi không ngừng hôn chân người và lấy dầu thơm đổ lên .
Hành động khiêm nhường của chị mang dấu chỉ sự thống hối , phục tùng , kính trọng và tuyên xưng đối với ông chủ tối cao , đấng quân vương tối thượng .
Lúc này , chị đã nhận ra người trước mặt mình là một vị Thượng đế .
Vào thế gian , ai cũng có tội .Càng lớn tuổi càng thấy mình nhiều tội ,bất xứng với Chúa . Càng thành đạt , mầm mống tội lỗi càng như thấy đâm chồi thêm nhiều .
Ai trong chúng ta , những người theo Chúa , dã từng môt lần học nơi chị : KHIÊM NHƯỜNG ,THỐNG HỐI ,KÍNH TRỌNG VÀ TUYÊN XƯNG CHÚA LÀ CHÚA TỐI THƯỢNG .
Vậy mà chị ,chị đã làm điều đó trước mặt mọi người .
Quan trọng hơn , như Chúa nói :
"Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an."